Tôi 27 tuổi,óchấpnhậnchuyệnbạntraihaynhậunhẹta không muốn trùng sinh đâu ngoại hình khá, công việc văn phòng lương trên 10 triệu đồng. Tính tôi hướng nội, được nhiều người nhận xét có vẻ lạnh lùng, khó tính nhưng thực ra nhút nhát và hiền. Do tính cách nên tôi khó mở lòng khi yêu đương. Có nhiều người theo đuổi nhưng đến năm 24 tuổi, tôi mới có mối tình đầu tiên với người bạn trai hiện tại. Chúng tôi không hợp nhau nhiều mặt nhưng vẫn yêu nhau thắm thiết và đã tính đến chuyện cưới xin. Bạn có nhiều điểm tốt, yêu chiều, bao dung với tôi. So ra thì ba năm yêu đương, tôi chỉ ngồi một chỗ, còn bạn là người chuyển việc, chuyển nơi ở để được gần tôi.
Tình yêu khiến tôi có động lực trong cuộc sống nhưng cũng làm tôi mệt mỏi hao mòn. Bạn trai hướng ngoại, là kỹ sư xây dựng, hay nhật nhẹt bia rượu. Vì chuyện này, ba năm qua tôi đã giận dỗi, còn bạn thì hứa hẹn không biết bao nhiêu lần. Từng có lần, tôi làm căng đòi chia tay, bạn khóc xin tôi thông cảm và nhìn vào sự cố gắng của bạn, ngành của bạn không thể ký hợp đồng ở quán cà phê được, tất cả phải làm trên bàn nhậu.
Tôi biết người yêu kiếm đồng tiền thật vất vả và đang cố gắng để xây dựng tương lai có tôi ở bên nên luôn tỏ ra là cô gái biết điều, chưa bao giờ đòi hỏi quà cáp vật chất hay sự quan tâm quá đà. Thu nhập hiện tại của bạn chỉ khoảng 18 triệu đồng một tháng, dù đi làm từ bảy giờ sáng đến bảy giờ tối, chưa tính thời gian nhậu nhẹt. Bạn khá lạc quan với triển vọng công việc được vẽ ra bởi các sếp lớn, luôn mơ mộng làm giàu với nghề xây dựng.
Tình yêu của chúng tôi cứ như một vòng tròn luẩn quẩn lặp đi lặp lại hàng chục lần: bạn uống rượu say xỉn, tôi trách móc lo lắng cho sức khỏe của bạn, bạn hứa hẹn, rồi vài hôm sau lại nhậu. Bạn nhậu không chỉ trong công việc, mà cả đi sinh nhật, liên hoan với bạn bè. Tuần nào bạn cũng uống bia rượu ít nhất một lần, nhiều nhất có khi 4-5 lần, lần nào cũng say xỉn đến không đi nổi. Bạn khá đứng đắn và tự trọng nên tôi không lo về các tệ nạn liên quan đến trai gái mà lo cho sức khỏe của bạn nhiều hơn. Tấm gương trước mắt chính là bố bạn - người nghiện cả thuốc lá và bia rượu, dù mới ngoài 50 nhưng sức khỏe đã không tốt.
Lần này, lại bài cũ. Bạn đi đám với người nhà, trong đám đó có cả mẹ bạn (bố mẹ bạn ly hôn, bạn không ở cùng mẹ). Tôi không hiểu nổi có người mẹ nào lại để mặc con uống bia rượu say xỉn đến bất tỉnh. Chúng tôi cãi nhau một trận ra trò. Tình yêu và sự lo lắng của tôi đổi lại vẫn chỉ là thái độ cau có của bạn trai, cho rằng tôi nông cạn, không hiểu việc lớn của bạn, càm ràm lắm điều. Bạn vẫn cho rằng bản thân làm đúng, uống bia rượu chỉ để xây dựng mối quan hệ, để tốt cho sự nghiệp. Tôi thất vọng, nhận ra chúng tôi thật sự không hợp nhau. Tôi đã sai lầm khi trông chờ sự thay đổi từ bạn trai. Và tại sao tôi phải quan tâm thái quá đến một người còn hơn cả mẹ đẻ người ta như vậy?
Tôi đòi chia tay và bạn đồng ý ngay lập tức trong cơn tức giận. Vài ngày sau, bạn tìm đến và xin lỗi, hứa hẹn, y như những lần trước. Chỉ khác là lần này bạn cầm theo nhẫn cầu hôn khiến tôi rất khó xử. Lúc đó tôi chỉ có thể cầm chiếc nhẫn về, hẹn bạn nói chuyện vào ngày khác. Nhìn thái độ vui vẻ và háo hức của bạn khi nghĩ tôi đã hết giận, tôi rất buồn. Tôi cảm thấy mình vẫn non nớt trong tình yêu, không biết làm sao để buông bỏ, cũng không nỡ làm tổn thương người đã ở bên mình suốt ba năm qua. Xét cho cùng, bạn không có lỗi, chỉ là chúng tôi khác nhau về quan điểm. Lòng tôi mâu thuẫn và lúng túng, không biết làm sao cho phải. Mong được mọi người chia sẻ.
Như Quỳnh
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc